Không đồng ý với “Thông báo kết luận” của Học viện Khoa học Xã hội đối với học viên nên Tiến sĩ Hồ Xuân Mai đã gửi đơn đến Ban Tuyên giáo Trung ương tố cáo việc Giáo sư Phạm Văn Đức, Giám đốc Học viện Khoa học Xã hội đã bao che sai trái của Học viện.
- Điểm cộng ưu tiên trong mùa tuyển sinh 2018 sẽ bị giảm
- Bí quyết cho các teen 2k đạt được kết quả cao kỳ thi THPT Quốc gia 2018
- Đại học Quốc gia TP Hồ Chí Minh áp dụng cùng lúc 6 phương thức tuyển sinh
Tố đạo văn trong luận án Tiến sĩ
Tiến sĩ tố cáo vấn đề đạo văn và bao che sai phạm
Ngày 29/03, Tiến sĩ Hồ Xuân Mai, công tác tại Trung tâm Nghiên cứu Ngôn ngữ, Viện Khoa học Xã hội vùng Nam bộ thuộc Viện Hàn lâm Khoa học Xã hội Việt Nam đã gửi đơn khiếu nại đến Ban Tuyên giáo Trung ương về việc Giáo sư Phạm Văn Đức, Giám đốc Học viện Khoa học Xã hội đã bao che sai trái của Học viện.
Theo nội dung lá đơn của Tiến sĩ Mai thì tháng 11/2017, tiến sĩ Mai gửi thư cho Giám đốc Học viện để thông báo Luận án tiến sĩ của bà Trần Phương Nguyên, cán bộ của Viện Khoa học Xã hội vùng Nam bộ, học viên của Học viện là sao chép, là đạo văn.
Đứng trước những phản ánh sao chép, đạo văn thì ngày 15/01/2018, Phó giáo sư Bùi Nguyên Khánh đã có “Thông báo kết luận” và cho rằng, những lỗi như vậy là do “trích dẫn chưa chuyên nghiệp, không có dấu hiệu đạo văn”.
Với quyết định trên, Tiến sĩ Mai không đồng ý vì trên thực tế, Luận án của bà Trần Phương Nguyên chép 187 đoạn từ 03 quyển sách. Tiến sĩ Mai đã đưa ra hàng loạt các câu hỏi, khi nào mới gọi là “đạo văn”?. Giữa “trích dẫn thiếu chuyên nghiệp” tức là không đặt trong ngoặc kép, không ghi nguồn với đoạn văn khác nhau chỗ nào? Tiến sĩ Mai phân tích “Thông báo kết luận” đã thể hiện thái độ ngụy biện, hành động bao che của Ban lãnh đạo Học viện.
Tiến sĩ Hồ Xuân Mai đã viết đơn gửi Ban Tuyên giáo Trung ương để đề nghị Ban giúp ông giải quyết chuyện này. Trong đơn, tiến sĩ Mai không quên nhấn mạnh bản chất của Học viện là bịp bợm, là lừa đảo và đã được báo chí gọi là “Lò ấp Tiến sĩ”.
Đề tài "đạo văn" được đánh giá với kết quả xuất sắc
Đơn tố cáo đạo văn Tiến sĩ
Tiến sĩ Trần Phương Nguyên có đề tài cấp Bộ với công trình nghiên cứu: “Một số vấn đề về Chính sách Ngôn ngữ đối với cộng đồng người Chăm trong sự phát triển bền vững vùng Nam Bộ”, mã số CT.11.22.05. Đề tài này đã được hội đồng đánh giá nghiệm thu với kết quả xuất sắc và đến năm 2016, đề tài này được Nhà xuất bản Khoa học xã hội in thành sách và nội dung được trích từ 2 quyển “Ngôn ngữ học Xã hội - Những vấn đề cơ bản” (xuất bản năm 1999) và “Kế hoạch hóa Ngôn ngữ - Ngôn ngữ học Xã hội vĩ mô” (xuất bản năm 2003).
Không chỉ chép sách để làm đề tài và in thành sách cho riêng mình, Tiến sĩ Trần Phương Nguyên còn thực hiện việc sao chép luận án tiến sĩ từ sách của đồng nghiệp.
Tiến sĩ Nguyên thực hiện luận án tiến sĩ có tên “Cảnh huống ngôn ngữ ở cộng đồng Chăm tại thành phố Hồ Chí Minh” được bảo vệ tại Học viện Khoa học xã hội thuộc Viện Hàn lâm Khoa học xã hội Việt Nam vào năm 2014, số lưu tại thư viện của Học viện là LA.0434.
Luận án tiến sĩ là sự “nâng cấp” của đề tài nghiên cứu cấp Bộ và việc sao chép để in thành sách. Có những đoạn, Tiến sĩ Trần Phương Nguyên chỉ bỏ một vài từ và sửa một vài chi tiết. Để tránh bị phát giác, Tiến sĩ Trần Phương Nguyên biết dùng cách “đảo lộn, cắt xén và lắp ghép” những đoạn khác nhau nên nếu không tinh ý thì chắc chắn sẽ khó phát hiện. Thêm vào đó, có khoảng hàng chục chỗ Tiến sĩ Trần Phương Nguyên dẫn sai tài liệu.
Một luận án có nhiều lỗi và thiếu trung thực trong cách làm khoa học như thế vẫn được đánh giá cao cho thấy những sai phạm trong đào tạo và gây lên những bức xúc.
Đứng trước nhiều ý kiến trái chiều của dư luận cũng như phản ánh của tiến sĩ Hồ Xuân Mai về mảng tối trong đào tạo, trong vấn đề nghiên cứu khoa học, cô Kỳ Anh giảng viên chuyên khoa cao đẳng Dược trường Cao đẳng Y dược Sài Gòn: bất kỳ ngành nghề gì cũng đề cao sự chân thật lên hàng đầu. Càng học cao, càng ở học vị cao thì càng đòi hỏi sự thành thật, năng lực thực sự. Việc đạo văn, sao chép của người khác trong những luận án chính là đang tự bỏ đi danh dự trong nghiên cứu khoa học của chính mình.