Ngày xưa anh cũng thuộc loại học giỏi nhất nhì trường cấp 3, thi đại học đỗ vào 2 trường danh tiếng nhất nhì đất nước Việt Nam này, thế rồi anh quyết định học Y Hà Nội, hồi ấy cũng chẳng có định hướng nghề nghiệp gì cả, thấy trường Y điểm cao nhất, thấy ngành Y danh giá nên học thôi.
- Xét xử BS Lương: Bất ngờ nguyên nhân thật sự khiến 8 bệnh nhân tử vong
- Luật sư nghi ngờ chứng cứ đã bị thay đổi để ép tội với bác sĩ Hoàng Công Lương
- Cảm động: Bệnh nhân chạy thận Hòa Bình động viên bác sĩ Hoàng Công Lương
Thế rồi mẹ anh bị bệnh, chi phí điều trị cho mẹ là một con số khổng lồ, và không may là lại phải điều trị cả đời, thế là cuộc sống gia đình anh đảo lộn, bố mẹ hay cãi nhau hơn, số tiền nợ ngày càng lớn, hôm trước người ta đến đòi tiền lãi, người ta đưa cho anh xem tờ hóa đơn, anh chỉ biết lặng người đi thôi, trong đầu thì lúc nào cũng văng vẳng câu nói: "mày liệu đi làm mà trả nợ cho bố mẹ mày đi".
Giờ anh làm ở một bệnh viện cũng nhỏ thôi, làm một ngành mà chả liên quan gì tới bệnh của mẹ anh, Nhiều khi anh thấy mình vô dụng quá, học Y mà chả chữa nổi cho mẹ, vẫn phải để mẹ lặn lội lên Hà Nội nhờ người khác điều trị cho, ấy vậy mà có người hỏi sao lại chọn học Y là anh vẫn dương dương tự đắc: Con học Y để chữa bệnh cho mẹ ....
Bố mẹ hay cãi nhau nhưng cả 2 đều thương các con nhiều lắm, cái gì ngon cũng nhường cho ăn, cái gì lạ cũng tìm mua về, cũng may là mấy anh em thương yêu nhau và cùng phấn đấu để khắc phục hoàn cảnh, nhiều khi nhìn thấy mẹ khóc thầm hay những lúc bố ngồi một mình rồi buột miệng nói ra chỉ một từ duy nhất: " tiền", là trong lòng anh lại thấy day dứt nhiều lắm, chỉ muốn chạy vào một góc và nằm ngủ một giấc thật dài để khi tỉnh dậy không còn phải thấy những điều tương tự như thế nữa, à mà không tỉnh dậy nữa cũng được...
Ngành Y giờ chẳng như ngày xưa nữa, không được tiếng mà cũng chẳng được miếng, lúc nào cũng cảm thấy căng thẳng, áp lực và mệt mỏi thôi, sáng dậy sớm đi làm, tối muộn mới về, về đến nhà là chỉ muốn nằm vật ra ngủ thôi, thế nhưng chưa có nhiều kinh nghiệm, tay nghề còn non kém nên phải cố thức mà đọc sách, nghĩ đến việc phải đọc và học cho đến hết cuộc đời này cũng đã thấy mệt mỏi rồi.
Không biết các em, các bạn mới ra trường có như vậy không, nhưng với mình khoảng thời gian mới ra trường, đi xin việc và mới đi làm là khoảng thời gian khủng hoảng và áp lực nhất, không tiền, không kinh nghiệm, không biết làm, không quen việc và không có cả người yêu....
Haizzzzzzz.... Xin được thở dài một cái và lại phải cố gắng thôi ...
Nguồn: Kienthucyhoc